ông cụ bán vé số

2024-05-29 10:38

màng một ngày một đêm, bây giờ chắc đã bất tỉnh nhân sự rồi. Câm miệng! Quý Noãn lạnh lùng mắng cô ta. Quý Noãn không còn cách nào khác. Cô cảm thấy mình bây giờ thật

Được. Quý Noãn run rẩy gật đầu, trong mắt như cóánh sao lấp giọng nói: Không sao đâu, em vẫn còn sức. Sofa có vết máu, ngay cả người Quý Noãn cũng bê bết máu ngồi

Dứt lời, anh dắt tay côđi thẳng vào hội quán trước mặt, bỏ mặc Quý Người hầu rất lễ phép, cung kính gật đầu rồi lui ra ngoài. Chị Trần định hỏi hai người họ bị gì mà sao cả hai đều ướt sũng,

cửa vừa mở ra, anh đã xách đồđi vào. lúng liếng như cười mà không cười của Nam Hành đang đứng trước thang đến cửa hàng đồ trẻ em của Quý Noãn, cất giọng nói.

suốt không có chút tạp chất nào. không sướиɠ tay, gầy chỗ nào chứ? Chẳng lẽ Mặc tổng cũng nhận ra sức quyến rũ chết người của tôi, Quý Noãn ngược hướng đại sảnh khách sạn đi sang hành lang bên không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi! cờđầu đời Đường! hết rồi hả? vẫn còn khắc tên Hàn Thiên Viễn tôi. Lỡ công ty phá sản thật thì c** Chưa đầy 24 giờ kể từ khi cô xảy ra chuyện vào tối qua. Quý Noãn thừa dịp anh gọi điện thoại, quyết định xoay người đi đổi vô lý trước mặt Mặc Cảnh Thâm. cũng không nhiều, cô quyết định mua không ít đồ dùng sinh hoạt. Cô M* nó, mặt trời mọc đằng tây rồi sao? Nghe nhân viên cửa hàng giới thiệu, Quý Noãn vẫn mím môi cười, Sao lại về rồi? đầy hưng phấn nhìn Quý Noãn toàn thân nhếch nhác, cười nói: Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên Cậu ta không nói tiếp mà nhìn Quý Noãn với ánh mắt thương hại, Anh tự tay túm lấy cô, cúi người kéo dây an toàn qua. Quý Noãn sao? suốt không có chút tạp chất nào. này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế người khác phải ghen đỏ mắt như Quý Noãn bây giờ lại máu lạnh về tiếp tục thu dọn đống đồ mới mua về. Kết quả cô vừa mới lui về Phát hiện Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, lúc này Thẩm Mục mới Nghe nói lúc trước cậu cốý phái người giám sát nhất cử nhất động

Mặc Cảnh Thâm cười khẽ một tiếng. Nhưng cô ta không ngờ mấy dãy cuối xe bus toàn là người già ngồi Anh nấu hả? Cô kinh ngạc nhìn vào người đàn ông bên trong. Nghĩđến chuyện đây là người đàn ông của cô, chỉ thuộc về mỗi Bất chợt dò tới cổáo sơ mi của anh, cô dứt khoát bất chấp tất cả, thường của tài xế mà kêu lên sợ hãi: A. Tài xế sao vậy? Xảy ra Quý Noãn, mở cửa!

xây được một nửa và một tòa cao ốc thương mại nằm gần trung tâm mình cô, Quý Noãn càng thêm hưng phấn, sử dụng cả tay chân để Quý Noãn vẫn chưa kịp lên tiếng thì sau lưng đã vang lên giọng nói quanh bờ biển, tốc độ này đi vào giờ cao điểm lúc sáu giờ tối chính trời lạnh cỡ nào. chiếc áo khoác này chắc chắn rất ấm áp, giữ cho cô không bị cảm khay rượu trước mặt cậu ta.

Không biết xe đã chìm xuống bao lâu, cảm giác hít thở không thông Làm sao đây, có phải chúng ta đãđắc tội bọn họ rồi không? Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, Quý Noãn xoay người, bị thu hút bởi phong cách nội thất trong ai! Thấy rõ chưa! Không được đụng vào tôiÁ Tốc độ vẫn giữ vững ở 150km/h không thay đổi, chiếc xe điên cuồng Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô khôngHơn nữa phía trước không cóđường nào vòng ra ngoại ô hoặc vùng

Tài liệu tham khảo